Đọc “Cai” người ta thấy Vũ Bằng có được sự tự do và hào hứng, ông muốn làm một cuộc tự thú về những sa đà, lầm lẫn mình từng mắc phải và cách thức vận dụng tất cả lương tri, nghị lực sẵn có để vượt lên trên mọi lầm lỡ ấy. Điều quan trọng là trong Cai, thiện chí ấy lại được bộc lộ một cách thông minh và khéo léo, khiến cho câu chuyện có được sức thuyết phục mà những cách làm lộ liễu, vụng về không bao giờ cứu vãn nổi.
Là tập ký sự về những tay nghiện thuốc phiện, về các tiệm hút tại Hà nội nửa đầu thế kỷ 20, cũng như về thú hút hồng phiến tại Hồng Kông. Tái hiện một cách chân thực về thực trạng xã hội khá phức tạp lúc bấy giờ.