Nhìn lại văn học Phật giáo Việt Nam thế kỷ XVII – XIX trong hành trình văn học Trung đại
Tác giả: Nguyễn Thị Việt HằngTóm tắt:
Thời kỳ trung đại Việt Nam từ thế kỷ X đến thể kỷ XIX, văn học Phật giáo luôn giữ một vị trí quan trọng trong việc chuyển tải các quan niệm, tư tưởng của người cầm bút. Bên cạnh giai đoạn phát triển cực thịnh ở thời Lý – Trần, các giai đoạn sau văn học Phật giáo vẫn tiếp tục hành trình của nó với những bước thăng trầm nhất định. Tuy nhiên, giới nghiên cứu từ lâu dường như mặc định dành cho văn học thời Lý – Trần sự quan tâm đặc biệt với số lượng các công trình khoa học khá dày dặn, còn các giai đoạn khác vì nhiều lý do mà tình hình có vẻ ảm đạm hơn. Điều đó cho thấy cần có cái nhìn thật sự xác đáng cho văn học giai đoạn sau trong hành trình phát triển của văn học Phật giáo Việt Nam thời trung đại, trong đó có giai đoạn thế kỷ XVII – XIX.
- Tín ngưỡng thờ nữ thần ở Gia Lai
- Yêu người ngóng núi (Nguyễn Ngọc Tư) và Đến độ hoa vàng (Đỗ Bích Thúy) từ góc nhìn cổ mẫu
- Cấu trúc tiểu thuyết và trò chơi của sự đọc nhìn từ kí hiệu con số trong tiểu thuyết Palomar của Italo Calvino
- Giáo dục đạo đức cho sinh viên Đại học Duy Tân theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh
- Thúc đẩy tiếp cận văn hóa số trong bình đẳng giới : những phát hiện ban đầu nghiên cứu nhận thức của người dân về chuyển đổi số trên mạng xã hội